Thứ Hai, 20 tháng 7, 2015

HỌA ĐỐI THƠ TÌNH



                                         Họa đối thơ tình 

                         Bấm trang chủ để xem bài mới nhé ! 


                          Cảnh đời chồng chất gieo neo ,
                           Làm em khó chấp nhận theo tôi về .
                        Lại thêm chính thống nhà quê ,
                  Ngu ngơ kiến thức thạo nghề canh nông .
                      Liệu rằng em có dám không ?
                Dám về cái chốn ruộng đồng lấm lem .
                          Liều thì cứ tán thử xem ,
                 Chắc là khó được điều em trao tình .
                        Trúc xinh trúc mọc đầu đình ,
                  Em xinh em đứng một mình tội thân .

                                Thì em cứ thử một lần ,
                     Đôi ta kết giả tình thân vợ chồng .
                      Em đâu ngần ngại nghề nông ,
             Theo anh về với ruộng đồng nương khoai .
                        Sớm hôm gắng sức miệt mài ,
               Lúa ngô theo những tháng ngày trỗ bông .
                         Đất tươi ta thoả sức trồng ,
                 Cây xanh ươm mát tình nồng lứa đôi .
                            Ơ này - mới nói thử thôi ,
                       Mà sao em đã bồi hồi trong tim .
                             Thử rồi lại muốn thử thêm ,
                      Biết đâu thành thật thì em theo về .

                                Mới thử mà đã thấy mê ,
                        Ước chi sớm thật để về với nhau .
                                  Sự đời dâu bể , bể dâu ,
                       Vui chi bằng đón nhận câu ân tình .
                               Cây đa bến nước sân đình ,
                  Ruộng đồng vun xới chúng mình chung tay .
                               Đang chờ đang đợi em đây ,
                         Sớm xa nước Đức về ngay đi nào .
                             Nếu mà tình được em trao ,
                    Khác chi lạc bước chân vào bồng lai .
                         Rồi đây ... ôi hạnh phúc thay !
               Tiếng cười theo những tháng ngày rộn vang .
                        Đồng quê lúa trổ bông vàng ,
               Đêm trăng tát nước đầm làng chung vui .
                            Đắng cay đổi lấy ngọt bùi ,
                   Chung tay hai đứa đẩy lùi gian lao .
                             Khuya về ta hái trăng sao ,
                    Ép lên trang sách gieo vào tình quê .

                           Mong sao trọn ước vẹn thề ,
               Để hai đứa sớm chung quê tháng ngày .
                             Bên nhau suốt cuộc đời này ,
                      Ta vui cảnh sống cấy cày sớm hôm .
                                 Có em đời chắc hết buồn ,
                Có em tình chắc luôn luôn đượm nồng .
                       Thanh Hà ơi , có hiểu không !
              Nhớ nhung cháy bỏng sớm mong em về .
                           Việt kiều mà quá chân quê ,
               Chẳng ngờ em lại thích nghề canh nông .

                           Đi đâu cũng nhớ non sông ,
                  Em thân phận gái cũng lòng yêu quê .
                         Canh nông dẫu lắm bộn bề ,
                  Có anh em nguyện chẳng nề hà đâu .
                           Mai ngày trọn đạo làm dâu ,
                 Mẹ cha khen ngợi trước sau vừa lòng .
                              Rồi đây em về nhà chồng ,
                   Chung tay góp sức vun trồng tương lai .

          ( Cám ơn Thanh Hà Việt kiều Đức , đã cùng
tôi hoàn thành chương hoạ đối thơ tình này )
                                                

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

CHÚT NGẪU HỨNG




  
                                  Mưa giăng che bụi che bờ ,
                   Xin mưa giăng chớ che mờ dáng em .
                            Còn tôi cái bóng ma men ,
                   Chẳng che thì cũng đã quen nhạt mờ .
                          Đừng em ! Đừng có bao giờ ,
                    Vì tôi mà phải cậy nhờ mưa giăng .
                     Thương nhau xin chút đãi đằng ,
                   Để sao đỡ khuất để trăng đỡ nhoà .
                           Rượu vào thơ mới chịu ra ,
                   Giọng men mới chính xác là thơ tôi .
                          Khi châm biếm , khi lả lơi ,
                   Khi câu quan họ : người ơi đừng về ...
                          Xa xôi cách trở sơn khê ,
                 Đem thơ gửi gió chở về viễn phương .
                       Quan san muôn dặm nẻo đường ,
                 Câu thương lời nhớ cứ vương vấn hoài .
                          Tình đời đâu dễ nhạt phai ,
                     Mở trang bờ lốc ngỡ ai gọi mình .